| ![]() ![]() ![]() ![]() ÉNONCIATEUR, TRICE, adj. et subst. Étymol. et Hist. 1. 1840 subst. (P. Leroux, loc. cit.); 2. 1843 adj. (Proudhon, loc. cit.). Du b. lat. enuntiator « celui qui énonce ». |
| ![]() ![]() ![]() ![]() ÉNONCIATEUR, TRICE, adj. et subst. Étymol. et Hist. 1. 1840 subst. (P. Leroux, loc. cit.); 2. 1843 adj. (Proudhon, loc. cit.). Du b. lat. enuntiator « celui qui énonce ». |